Xuất khẩu da giày của Việt Nam năm 2018 tiếp tục tăng nhờ xuất khẩu của khối FDI…
Năm 2017, xuất khẩu giày dép và túi xách đạt con số khá hoàn hảo – gần 18 tỷ USD, tăng 10,7% so có năm 2016. Mục tiêu xuất khẩu của ngành năm 2018 là 20 tỷ USD – đấy là con số mà ông Nguyễn Đức Thuấn, Chủ tịch Hiệp hội da – giày – túi xách Việt Nam (Lefaso) cho là không gặp khó có ngành.
Theo số liệu của Lefaso ở “Hội nghị tổng kết ngành da giày năm 2017”, hết năm 2017, tổng kim ngạch xuất khẩu toàn ngành đạt 17,93 tỷ USD, tăng 10,7%, trong đây, xuất khẩu giày dép đạt 14,67 tỷ USD, tăng 12,8%; túi cặp, vali một số loại đạt 3,26 tỷ USD, tăng 2%.
4 thách thức đã đi vào vận hành
Năm qua, xuất khẩu của khối công ty FDI tiếp tục tăng, chiếm 80,6% trong tổng kim ngạch xuất khẩu toàn ngành; trong đây, FDI chiếm tỷ trọng 80,5% đối có giày dép và 81,1% đối có túi xách.
Mỹ là phân khúc xuất khẩu lớn nhất của ngành da giày, có 5,835 tỷ USD 11 tháng 2017, tiếp đến là EU có 4,949 tỷ USD. Nhật Bản đã không còn là phân khúc xuất khẩu lớn thứ 3 của ngành da giày, mà thế vào địa điểm đây là Trung Quốc, có kim ngạch đạt gần 1,2 tỷ USD.
Xuất khẩu sang Đức cũng đã cán mốc 1,046 tỷ USD, trong khi sang Nhật xấp xỉ 1 tỷ USD. Giày dép và túi xách Việt Nam đã có mặt trên 100 nước, trong đây, 72 nước có kim ngạch xuất khẩu trên 1 triệu USD.
Mặc dù vậy, theo bà Phan Thị Thanh Xuân, Tổng thư ký Lefaso, trong GĐ tới, ngành da giày và túi xách vẫn phải đối diện có 4 thách thức lớn, đây là: phí nhân công cao, xu thế áp dụng tự động hóa, chính sách bán hàng bảo hộ đang có xu hướng quay lại và sự tranh đua phân khúc càng ngày càng mạnh.
Đồng thời, việc áp dụng công nghệ tự động hóa trong sản xuất nhằm tăng năng suất lao động, giúp ổn định nhân công nhưng việc tự động hóa cũng là thách thức lớn cho một số công ty nhất là công ty nhỏ và vừa.
Qua khảo sát Lefaso, GĐ này 75% công ty rất gặp khó trong việc đầu tư, áp dụng tự động hoá, chỉ 25% bắt đầu ở diện tích nhỏ và dưới 5% có kế hoạch thi công.
Cùng có đây, chính sách bán hàng bảo hộ: như Mỹ rút khỏi TPP, Brexit ở Anh cũng là vấn đề tác động lớn đến ngành da giày. Điển hình, năm 2017, ở phân khúc Anh có các công ty đã suy giảm đơn hàng đến 50%.
Ngoài ra, tranh đua từ một số quốc gia khác có nguy cơ cao như Myanmar, Bangladesh khi kinh phí nhân công thấp hơn và họ được hưởng lợi từ Quy chế Ưu đãi thuế quan phổ cập (GSP) của EU giống Việt Nam.
Lợi thế tranh đua ở sản phẩm có giá trị cao
Tuy nhiên, vị Chủ tịch Lefaso lại tỏ ra lạc quan, bởi ông cho rằng, đầu năm 2017, có việc Mỹ rút khỏi Hiệp định Đối tác xuyên Thái Bình Dương (TPP), xuất khẩu của ngành đã lo khó chạm đến 18 tỷ USD.
Song có sự nỗ lực của cùng đồng công ty, vận hành xuất khẩu vẫn tăng trưởng và cán đích. Đáng mừng nữa là số lượng công ty làm hàng có tỷ trọng chất xám cao càng ngày càng tăng thêm có giá bình quân cao hơn nhiều hàng đại trà, chính điều này thúc đẩy kim ngạch xuất khẩu tăng.
Theo tiên đoán của một số chuyên gia, kinh tế địa cầu năm 2018 có xu hướng tích cực, nhu cầu ở một số phân khúc xuất khẩu chính sẽ tốt hơn năm 2017.
Trung Quốc tiếp tục chủ trương giảm ưu đãi đầu tư trong một số lĩnh vực dệt may và da giày để tập trung cho một số ngành công nghệ cao, nên một số đơn hàng gia công giày dép, túi xách sẽ tiếp tục xu hướng chuyển dịch từ Trung Quốc sang Việt Nam chờ thời cơ từ Hiệp định Thương mại tự do Việt Nam – EU (EVFTA) chuẩn bị có hiệu lực trong năm 2018.
Mặt khác, trong nước, đầu tư của công ty FDI trong lĩnh vực da giày tăng lên trong năm 2017 để đâyn đầu một số FTA có hiệu lực, nên xuất khẩu da giày của Việt Nam năm 2018 tiếp tục tăng nhờ xuất khẩu của khối FDI.
Căn cứ xu hướng phân khúc địa cầu và tình hình ở Việt Nam, Lefaso tiên đoán, năm 2018 chỉ số sản xuất ngành da – giày tăng 5% so có năm 2017. Tổng kim ngạch xuất khẩu da giày đạt 19,5 – 20 tỷ USD, tăng 10% so có năm 2017. Xuất khẩu da giày dao động 9% tổng kim ngạch xuất khẩu của cả nước. Tỷ lệ nội địa hóa sản phẩm da giày đạt 55%. Xuất khẩu giày dép tiếp tục đứng thứ 4 và túi-cặp đứng thứ 10 trong TOP 10 mặt hàng xuất khẩu chủ lực của Việt Nam.
Giải pháp Lefaso đưa ra là, để khắc phục kinh phí nhân công cao nên dịch chuyển sản xuất về nơi có kinh phí nhân công thấp, nhiều lao động là việc làm cần thiết. Phía Tây Nam cũng đang là khu vực tiềm năng cho công ty da giày khi ở đấy năng lực DN mới chỉ đạt 10%, trong khi dân số 18 triệu người.
Một biện pháp nữa theo ông Thuấn, công ty nên sản xuất sản phẩm có giá trị trung bình và cao không nên sản xuất ở giá trị thấp. Giá trị xuất khẩu trung bình của Việt Nam GĐ này gấp 1,7% so có giá trung bình của địa cầu là 8,84%. Như vậy, lợi thế tranh đua của chúng ta ở phân khúc này rất tốt nên duy trì Bên cạnh đây giá trị tăng thêm cho sản phẩm cũng như tập trung vào một số sản phẩm có giá trị cao.
Bạn đang xem chuyên mục Chung Khoan ở QOV.VN